Bảo tàng Tố Hữu

                LẠC ĐƯỜNG

Thỉnh thoảng đài rao: tìm trẻ lạc
Cháu năm sáu tuổi, ngã ba đường…
Lại giao: Có cụ già tóc bạc
Tâm thần rối loạn, bỏ quê hương...

“Ai biết em đâu, thấy cụ đâu
Xin cho nhà biết, cảm ơn sâu
Và xin hậu tạ”… Lời tha thiết
Nghe tiếng kêu mà những xót đau!

Ôi! Bâng khuâng sống giữa đời này
Biết mấy người đi lạc bước đây?
Say tỉnh, tỉnh say, nào thấy hướng
Càng đi càng lún xuống đầm lầy!

Anh em ơi! đồng chí mình ơi!
Thương nhau, không thể mặc cho người.
Dẫu còn đêm tối, rừng gai góc
Đốt lửa lên cho sáng lối đời!

22-2-1989