Bảo tàng Tố Hữu
Tác phẩm

         HUẾ LẠI HUY HOÀNG

Huế lại huy hoàng, tháng Tám xanh
Hương Giang dìu dịu áo thiên thanh
Quê mình lặng lẽ tươi duyên thế
Như chẳng bao giờ biết chiến tranh.
 
Nguy nga cung điện thuở vàng son
Ta đứng đây trên lầu Ngọ Môn
Từ cổng thành xưa vang tiếng hát
 "Nam nhi hà sự phạ Côn Lôn"1
 
Trên kia ai vẫy ngọn kỳ đài.
Lụa hồng năm cánh sao vàng bay.
Bỗng nghe giọng Bác rung thành quách2
Tưởng Người về lại Huế hôm nay
 
Hai mươi năm, tiếng súng im rồi
Mà xóm làng ta, lụt vẫn trôi
Nghĩa trang nghi ngút chiều hương khói
Hồn có nghe chăng những nỗi đời?
 
Mẹ ơi! Sống đã bảy lăm năm
Con vẫn còn đi chẳng chịu nằm
Chẳng làm nên núi, thì nên đá
Lót dặm đường xa, đỡ bụi lầm.
 
Huế đã cười vui, đủ ấm no
Ngọt ngào tiếng "dạ", cứ như cho
Chao ôi, xa Huế càng thương Huế
Một bóng đò nghiêng, một giọng hò.

8-1995

1 Thơ Phan Châu Trinh
Nguyên văn chữ Hán:
     Ly ly thiết tỏa xuất đô môn
     Khẳng khái bi ca thiệt thượng tồn
     Quốc thổ trầm luân, dân tộc tụy
     Nam nhi hà sự phạ Côn Lôn!
Tạm dịch:
     Ra cổng thành, tay xiềng sắt trói
     Khẳng khái lời ca, lưỡi vẫn còn
     Đất nước đắm chìm, dân tộc qụy
     Làm trai há lại sợ Côn Lôn!
2 Đầu buổi lễ Kỷ niệm, đài phát thanh tiếng Bác Hồ đọc Tuyên ngôn độc lập ngày 2-9-1945.


Tư liệu hình ảnh