Bảo tàng Tố Hữu
Tác phẩm

NHỮNG BÀN TAY XÂY DỰNG

     Tặng đồng chí Lương Viên

Chưa lần nào ta gặp mặt nhau
Chỉ nghe tên trên những công trình thủy lợi
Mà hôm nay, mới trò chuyện buổi đầu
Thấy như đã rất quen và rất mới!

Anh chẳng nói cuộc đời anh vất vả
Hơn năm mươi năm mưa nắng dãi dầu
Nước da anh xanh tái lẫn màu nâu
Qua biết mấy rừng sâu, núi hiểm!

Từ Yên Bái, Thác Bà reo thủy điện
Sang chiến công thế kỷ, đập Hòa Bình
Lại vào Nam, hồ Dầu Tiếng mông mênh
Trị An lớn, hai trăm ngàn ki-lô-oát!

Lên Thác Mơ, sáng rừng xanh bát ngát
Ya-ly ơi, mơ ước của Tây Nguyên
Dòng Xê-xan, thác dữ đã xây nền.
Vẫn còn bao nhiêu vùng vẫy gọi…

Hàm Thuận, Ba-ra-đa-dun, những dòng sông
     đang hỏi
Ôi miền Trung, miền Trung, miền Trung!
Lũ Trường Sơn đổ xuống bao vùng
Khu Bốn, khu Năm ngập tràn nước bạc.

Có lẽ nào không ra tay ngăn thác?
Tôi cũng quê Hoằng Hóa…Anh lặng im.
Và lòng tôi cũng nhức nhối trong tim
Lương Viên ơi, tầm hồn anh đẹp quá!

Tôi nhìn anh mà thấy như ngọn lửa
Đang bừng bừng sinh lực tuổi hai mươi
Đất nước ta còn nhiều nỗi gian truân
Chưa qua ải đói nghèo, đang bước tới.

Cần biết bao những con người thật mới
Yêu đồng bào, dám nhận mọi hy sinh
Chẳng cần chi vàng bạc hư vinh.
Xin chào anh!
Người con trai tỉnh Thanh.

Tôi đứng dậy, bắt tay anh rất chặt
Hai bàn tay anh, hai bàn tay sắt
Đang dựng xây vững chắc cho đời
Và dựng xây cả những con người!

13-01-1997


Tư liệu hình ảnh