NGƯỜI ĐỨNG ĐÓ, LÊ NIN
Giữa thời bão tố
Rung chuyển đất bằng
Người đứng đó, Lê nin
Trong vườn hoa Chi lăng
Ngày đêm, đôi mắt Người nhìn
Ấm lòng Hà Nội.
Đường Điện Biên, tự hào tên gọi
Hai lần, vang dội chiến công
Trên đất, trên không.
Lẫm liệt, Cột cờ đứng thẳng
Như một cánh tay thề, quyết thắng!
Tháng giêng hanh. Năm mới rộn ràng
Người người đi, xe đạp nối hàng
Mang cả xuân theo, hoa đào hớn hở
Trời rét ngọt cho đời vui chớm nở.
Bâng khuâng ta lại nhớ
Những mùa đông nước Nga
Mạc-tư-khoa
Trắng tuyết.
Ôi! Đất nước một thời oanh liệt
Lê-nin ơi!
Xin được hỏi Người:
Còn sáng chăng, Cách mạng tháng Mười?
Thế nào đây, là “xây dựng mới”?
Tuyết trắng kia là nguyên trinh áo cưới
Hay vải liệm màu tang?
Lẽ đâu Stalingrat anh hùng nhạt ánh hào quang
Cả Xô-viết liên bang
Tan vỡ dưới bàn tay bạo chúa
Và dinh lũy hòa bình bùng lên máu lửa
Vết thương sâu, đau cả thế gian này!
Không!
Ta bỗng nghe sấm động chân mây
Và bỗng thấy, từ cánh tay Lê-nin, nghìn cánh tay vẫy gọi
Phương trời xa
Ngọn cờ chói lọi.
Núi giận ngút tầng cao
Phun trào nhiệt huyết
Tuyết băng tan
Mặt đất xanh mùa lúa mới. Nắng tràn
Bình minh dậy, xóa hoàng hôn thế kỷ.
Lê-nin yêu quý!
Hà Nội ran tiếng pháo mừng xuân
Con cháu Bác Hồ
Chung thủy nghĩa nhân
Xin dâng Người
Vòng hoa đỏ Nhật Tân!
21.1-22.4– 1999
Tư liệu hình ảnh