Bảo tàng Tố Hữu
Tác phẩm

CẢM NGHĨ ĐẦU XUÂN 2002

Thế kỉ mới, vừa tròn một tuổi
Lò dò đi… Mặt đất mù sương
Thiên hạ bâng khuâng… Rối rắm những con đường
Kẻ khoác lác “nhân quyền” vẫn còn gieo bom đạn
Bỗng tai hoạ ngờ đâu giáng xuống đầu 
     một siêu cường ngạo mạn
Cả năm châu nhốn nháo chợ trời
Cạm bẫy mạ vàng, hãy cảnh giác người ơi1.

Tự hào thay! Việt Nam ta đang có mặt trên đời
Đẹp như một chàng trai vạm vỡ
Đánh giặc suốt ba mươi năm, đã toàn thắng, 
     chẳng bao giờ run sợ
Có thể nào quên? Mới đó hai nhăm năm
Gột sạch bùn và máu, ta đứng lên từ nghèo đói, tối tăm
Xây dựng lại đời ta, phá vòng vây kẻ xấu
Thêm một cuộc trường chinh, cho ánh sáng văn minh
     xoá bóng đêm lạc hậu
Tự tay ta khai thác thiên nhiên, khám phá cả chính mình.
Mở rộng con đường huyền thoại Hồ Chí Minh
Cho Tổ quốc mai sau lên tuyến đầu nhân loại.

Vui biết bao, anh em ơi, ngẩng cao đầu nhìn lại
Bảy mươi nhăm triệu dân ta, đã no cơm ấm áo, 
     còn thừa gạo cho đời.
Thành phố lớn đàng hoàng, làng xóm mới hồng tươi.
Đường rải nhựa thênh thang, êm như ru giấc trẻ
Nhộn nhịp trời xanh những chuyến bay nhanh, khoẻ
Cầu đẹp thêm duyên dáng những dòng sông
Điện cùng trăng soi sáng khắp núi đồng
Cho trường học, truyền hình toả rộng nguồn trí tuệ.
Ôi! Biển Đông chưa bao giờ đẹp thế
Những giàn khoan dầu khí đỏ khơi xa
Nối đuôi nhau, những con tàu phấp phới lá cờ ta
Vượt sóng lớn, ra khắp đại dương hùng vĩ.

Ta mơ chăng hỡi bạn đường yêu quí
Triều đang lên, nước đang chuyển dòng đời
Dẫu còn bao hùm sói mặt người
Bao lầm lỗi, gian tham, ác độc
Không gì ngăn được bước chân dân tộc!
Cảm ơn Đời đã cho ta, tám mươi hai tuổi bạc đầu
Được vui sống một đời đáng sống, dài lâu

Với chân lí sáng ngời và niềm tin ở chân trời xán lạn!

1 – 1 – 2002 
Xuân Nhâm ngọ

Hỡi con người ta yêu quí, hãy cảnh giác (Fulius Fučík